SỰ ẤM ÁP NGÔI NHÀ THÂN THƯƠNG - Trịnh Trung Hiếu
Cùng có người hỏi tôi rằng: “ủa, mắc cái gì mà tuần nào chủ nhật cũng không thấy anh ở nhà hết vậy, đi đâu đi hoài vậy, vưa hao tiền, vừa mệt, đi sớm về khuya, mắc gì vậy”. Lúc đầu tôi cũng chả biết là trả lời sau cho họ hiểu, cho họ biết tôi và đồng đội của tôi đang làm gì và vì sao làm vậy. Nhưng năm năm qua rồiTỔNG ĐOÀN SAO BẮC
ĐẨU TP. HỒ CHÍ MINH
HÀNH TRÌNH 15
NĂM MỘT CHẶNG ĐƯỜNG
………………………………..
Phần Cảm nhận HƯỚNG
DƯƠNG 4
SỰ ẤM ÁP NGÔI NHÀ THÂN THƯƠNG
Trịnh Trung Hiếu
– Thành viên BHL – SBĐ Bắc Tao Đàn
Cùng có người hỏi tôi rằng: “ủa, mắc cái gì mà tuần
nào chủ nhật cũng không thấy anh ở nhà hết vậy, đi đâu đi hoài vậy, vưa hao tiền,
vừa mệt, đi sớm về khuya, mắc gì vậy”.
Lúc đầu tôi cũng chả biết là trả lời sau cho họ hiểu,
cho họ biết tôi và đồng đội của tôi đang làm gì và vì sao làm vậy. Nhưng năm
năm qua rồi, giờ tôi có thể khẳng định rằng “chúng tôi làm vì đam mê, vì sự tự
nguyện, vì lửa cộng đồng, vì nụ cười của trẻ nhỏ và vì … ở nơi đó tôi tìm được
sự ấm áp, sự chia sẽ và nỗi cảm thông.
Thật vậy, từ những ngày chập chững một mình 01 balo
thử sức đơn thân lên Thành phố, tìm cho mình một mô hình hoạt động (để sau này
không khỏi tiếc những quảng đường tuổi trẻ của mình), nói thật rằng cũng chỉ định
ban đầu quan sát, tìm tòi học hỏi chứ cũng ngán đường đi, ngán thời gian lắm,
nhưng từng bước tôi đặt chân vào, từ từ từ rồi gần như tôi quên luôn mục đích
quan sát, tôi đã thật sự trở thành một trong những viên gạch trong đó, cùng anh
em làm việc, vui cười. Cùng mọi người thức khuya, dậy sớm trong các hoạt động,
cùng “ngủ công viên” trong các hoạt động lớn, cùng rong rũi trên các cung đường
miền tây, miền trung cùng Thầy và các anh em đem lửa nhiệt huyết đến từng nơi
mình đi qua, những nơi mình cống hiến.
Có những lúc mình tự ngẫm lại giật mình, mình thay đổi
dữ trời, ngày nào tính nóng như lửa, đụng chuyện là bất chấp trước đã, sau đó
tính sau, giờ cảm giác mình chững chạc hơn, suy nghĩ thấu đáo hơn, từng bước
hoàn thành những mục tiêu, nhiệm vụ của mình. Nhiều lức cũng chả hiểu sao mình
làm được vậy, nó gần như là một phản xạ tự nhiên, nhu cầu bức thiết phải làm
như vậy và phải làm được như vậy.
Đến với Sao bắc đẩu tôi như hoà mình vào không khí
tình cảm khác, khác lắm, nơi mà anh em bốn phương không quen biết, cùng về đây
chung một mái nhà, để gây dựng nên những mùa hoa cống hiến, những dấu ấn không
phai, những thời gian không bao giờ lặp lại, những việc làm cho chi để nhận lại
những tình cảm chan hoà, nhiệt huyết và ấm áp nghĩa tình.
Dẫu biết rằng dòng đời xô đẩy, thực tại xã hội sẽ phải
khác đi, cuộc sống vẫn luôn tiếp diễn và chúng ta rồi cũng sẽ có những đổi thay
thích ứng, nhưng tôi tin chắc rằng Đai gia đình Sao Bắc Đẩu của chúng ta sẽ mãi
mãi bên nhau, cùng năm tay nhau thực hiện những nguyện vọng, những sứ mệnh mà
muôn trái tim tình nguyện đã lựa chọn, cống hiến vì mục tiêu chung, vì Đất nước
Việt Nam giàu mạnh, vì tuổi trẻ Việt Nam trưởng thành, vinh danh, toả sáng. Vì
Sao Bắc đẩu định hướng hành động, định hướng vì lí tưởng chung và chúng ta vẫn
mãi, vẫn mãi: “MỘT NGÀY LÀ SAO BẮC ĐẨU, MÃI MÃI LÀ SAO BẮC ĐẨU”.
Chúng ta cùng đến với nhau, cùng đếm ngược trại hè
Nha Trang, cùng đếm ngược dấu ấn 15 năm vinh danh và toả sáng của “SAO BẮC ĐẨU
VÌ CỘNG ĐỒNG”.
Hẹn gặp lại các bạn tại Nha Trang, biển
xanh cát trắng, hẹn gặp lại các bạn nơi đất-biển Khánh Hoà vang mãi khúc hùng
ca.Thân chào
Comments